Ngày quá bộ đi qua miền tuyệt vọng
Mặt trời xưa soi cũ lối chông chênh
Lòng vẫn ấm khi đông về phủ lạnh
Nhặt tàn dư…Đâu nữa…Những êm đềm?
Đời vẫn thế…bao vui buồn lẫn lộn
Người cười chi…mai phải khóc cho nhau?
Đừng bạc thếch…câu chân tình cửa miệng
Rồi lạc quên…sau những phút cơ cầu
Ừ…Cũng lúc…Ta như người giả tạo
Mặt nạ đeo…che những dối gian đau
Ừ…Cũng lúc…Ta như người hát dạo
Một bài ca…than vãn chẳng đuôi đầu
Người thích giễu…ta khôn nhiều vẫn dại
Nào nhận ra nơi thật ảo con tim?
Thì cứ giễu…ta đâu hề ái ngại
Thẹn dùm ai…nhân cách đã đắm chìm!
Hoài niệm quán Nocrobi – Trạm dừng chân giúp chữa lành vết thương tâm hồn, chia sẻ trải nghiệm cuộc sống và tiếp thêm niềm tin cho vãng khách hữu duyên.