Tôi sẽ chẳng khóc mùa Thu đi nữa
Bởi thâm tâm nay đã thác vô thường
Đời là gió…thoáng qua và hạn lượng
Mấy ai hoài ôm trọn những yêu thương?
Tôi sẽ chẳng tiếc ngày xưa vô nghĩa
Những hôm qua…vô cớ cắt lòng mình
Đời là nắng…cũng là mưa bất chợt
Mát con đường…sau mỗi đợt điêu linh!
Tôi sẽ chẳng trách chi thời ngơ ngẩn
Mang thanh tân đánh đổi lấy u buồn
Và ánh mắt…giấu đằng sau cánh cửa
Không ai nhìn…thấy được nửa cô đơn!
Tôi sẽ chẳng…lắng lo ngày mai đến
Hiện tại thôi…cũng đủ lắm ưu phiền
Sống thản nhiên…viết cho mình câu chuyện
Để cuộc đời…mang kết cục bình yên!
Hoài niệm quán Nocrobi - Trạm dừng chân giúp chữa lành vết thương tâm hồn, chia sẻ trải nghiệm cuộc sống và tiếp thêm niềm tin cho vãng khách hữu duyên.