Đà Lạt và Em

Giải trí

ĐÀ LẠT VÀ EM

Tôi lữ khách…qua bao miền sương gió

Duyên cớ gì…chỉ nhớ mỗi em thôi?

Đà Lạt ơi…tim bổi hổi, bồi hồi

Chuyện xưa cũ…ngày nào như vẫn đó…

 

Có một lần…gã giang hồ hỏi nhỏ:

” Này Xuân Hương, sao duyên dáng, mặn mà?

Hồ Than Thở…thắt gan ruột chi lạ?

Dambri reo ầm…xé toạt…hẩng chân mây?”

 

Rồi một hôm…phải nói lời chia tay

Gã giang hồ…không còn nơi đây nữa

Em tiếc chăng? Đã vô tình chọn lựa

Để người đi…trong héo úa chiều tàn?

 

Con đường về…nay bỗng hóa thênh thang

Dài rộng thế…mà lòng sao vẫn chật?

Đà Lạt em…với tôi là huyễn hoặc?

Hay giận hờn…em mặc cả thời gian?

 

Thôi hẹn người…trong một kiếp đa mang

Khúc rong ca …chắp chân tình đôi cánh

Xứ sở em…dẫu đơn buồn…hoang lạnh

Tôi vẫn về…thăm lại những mong manh…

An Nguyễn

Hoài niệm quán Nocrobi - Trạm dừng chân giúp chữa lành vết thương tâm hồn, chia sẻ trải nghiệm cuộc sống và tiếp thêm niềm tin cho vãng khách hữu duyên.

Để lại bình luận

Bài viết liên quan

Giác ngộ

Giác ngộ

Trăng rồi sẽ phôi phai bóng ảo Mặt nước in...chao đảo sóng luồn Vỡ tan...Tan vỡ...Đêm buông Vớt hoài hư ảnh người muôn kiếp chờ?   Hoa rồi sẽ rơi xa chốn cũ Ngọn gió quên cây ủ rũ tìm Ngóng nhìn theo những chân chim Biết ngày nao mới bình yên giữa đời?   Tâm...

Quả lắc cuộc đời

Quả lắc cuộc đời

Cuộc đời như quả lắc Hạnh phúc và thương đau Đổi ngôi trong tích tắc Đen trắng bỗng chung màu   Lòng người như dích dắc Trăm ngõ đường quanh co Tìm đâu ra lối tắt? Dẫu đui phải luôn dò   Thật tình ai dám chắc Mình vui vẻ hôm nay Ngày mai kia nước mắt sẽ...

Huyễn tâm

Huyễn tâm

Giữa bầu trời cao rộng Mây gió đã vô chừng Sóng cần chi ngăn trở Cho đò về mưa giông?   Thiện lương nơi tâm trí Ai thấy được lòng mình? Trước muôn vàn suy nghĩ Đâu là đường nên đi?   Mở một tòa phân xử Thương người hiền thật nhiều Ai dối gian, đừng giữ Đó là...

Nắng đã lên rồi

Nắng đã lên rồi

Nắng đã lên rồi hỡi cô em bé nhỏ Đừng níu ngàn sao mà xé bỏ khung trời Đôi môi heo hút nụ cười Có hay hạnh phúc chợt vừa ngang đây?   Nắng đã lên rồi hỡi cô em bé nhỏ Đừng giấu niềm đau vào cây lá che buồn Sương đọng trên ngọn cỏ non Chim muông ca hát mừng đời...

Mưa

Mưa

Ông gió già mắt cận Đi với bà mây mù Kéo mưa về kết trận Khiến đất trời âm u   Cây lá thì rất ngộ Chẳng thiết chi bộ đồ Khắp thân hình lõa lộ Rách nát nhìn ngây ngô   Lũ kiến bò tán loạn Va trúng luôn đàn gà Cứ hì hục lách lạng Rớt cả mồi đang tha   Bé...

Mưa có còn rơi vội lối em qua

Mưa có còn rơi vội lối em qua

Mưa có còn rơi vội lối em qua? Dấu thời gian hoá mờ trong kí ức Những dòng thư....vấn vương hoài chưa dứt Trang giấy buồn...rưng rức nét chia ly   Người với người...tan hợp...đến rồi đi Chuyện xưa cũ....cũng trôi vào xưa cũ Đếm đau thương.....hỏi bao giờ cho đủ...